Dưới vầng mây bạc.
Daylesford cách Melbourne CBD chừng 90km, hơn 60km là đường cao tốc (100km/h) nhưng đi vẫn mất gần tiếng rưỡi vì quãng đường trong trung tâm tốc độ thấp cùng nghỉ đèn xanh đèn đỏ.
Ra tới đường cao tốc cảm giác của những chuyến roadtrip lái xe đường dài lang thang ùa về ngay lập tức, trong lành, tự tại và vô định. Melbourne xen kẽ những ngày mưa lạnh là cây lá xanh óng hai bên đường điểm xuyết vài dáng cây trơ cành kiểu Úc, cùng một bầu trời cao rộng thênh thang. Lúc mình đi, tảng mây đen lớn tướng vẫn chặn giữa trời nhưng không che hết được vầng mây bạc với ánh mặt trời hắt phía sau nổi bật lên những lớp mây cuộn viền bạc sáng ngời. Hai bên đường cỏ me chua Ba lá soursop mọc loi nhoi nở hoa vàng chanh đầy mặt đất. Đẹp thật.
Khoảng 20km cuối là đường đơn, nghĩa là có trải nhựa song chỉ 1 làn, nếu thấy có xe chiều đối diện một xe sẽ phải táp vào bên đường đi chậm lại nhường xe kia. Những con đường này vẫn cho chạy tốc độ 80-100km đôi khi thấy có quả xe bán tải của bác nông dân nào đó kéo theo cái trailer chở hàng chạy sầm sập hẳn là quen đường. Ít đi thì cũng hơi sợ đấy, chả có câu countryman dies on country road mà, quen thuộc đâm coi thường.
Một lần mình chọn đi đường bên trong này vì đi cao tốc nhiều làn bên ngoài mãi chán quá. Lúc này trời sẩm tối hai tán cây bên đường hơi chụm lại thành vòm càng che đi chút ánh sáng cuối ngày. Cuối cùng, tới lúc tối hẳn trong ánh đèn xe, chỉ còn thấy tán cây khum tối hun hút bí biểm, le lói một bầu trời cũng tối thăm thẳm, đi cả mấy tiếng chả thấy xe cộ, hay động vật gì luôn, mãi chả thấy ra đường lớn và xăng thì cạn dần. Điện thoại vô tác dụng bởi không có sóng. Bỏ mẹ thật luôn… đi cao tốc ít ra có tạch còn có người tìm thấy. Sau lần đó mình ít thích đi đường làng trong đêm hẳn, có lý nhờ!
Những ổ nấm Slippery Jacks
Cuối cùng đã tới… bìa rừng. Gọi là bìa rừng cho oai chứ bên trái là gum tree bên phải thì trồng thông lấy gỗ theo hàng nên cũng thẳng hàng thẳng lối lắm. Nhưng đất ẩm, trơn, blueberry đầy gai nên phải có ủng cao su và đồ gì nhỡ bị cào thì không tiếc nhé. Mình có con ủng $8 mua Kmart từ năm ngoái cuối cùng đã có dịp dùng quá phù hợp. Và bắt đâu đi vào…Chỗ này hẳn đã có người ghé hái nấm rồi, thấy dấu vết còn rõ, mấy cái nấm độc đỏ chắc có ai đá chỏng chơ.
Quanh bọn thông này có 2 loại nấm thường gặp là Slippery Jacks và Saffron Milk Cap. Năm ngoái đi mushroom foraging workshop, cô giáo đã nấu ngay tại chỗ nấm saffron milk cap này. Nấm có mầu da cam khá đậm, thơm, khi cầm trên tay mầu còn dính ra tay luôn nữa và khiến cho sốt có mầu vàng cam rất đẹp. Hôm nay không thấy nấm đó, chỉ gặp cơ man nào là Slippery Jacks.
Thoạt nhìn, Slippery Jacks trông như một cái nấm tai mèo mầu nâu bóng nhẫy và to khổng lồ, cái nấm to nhất mình gặp hôm nay đường kính phải gần 30 cm. Có khi nó mọc trên đất, có khi núp nhũ dần lên trong đám lá dưới gốc thông. Ai ghét đồ nhớt chắc không dám nhặt nấm này đâu vì da nấm trơn nhớt như lươn và dính đủ thứ lá cây trên đó. Lúc hái tốt nhất là (mang găng tay) gạt sạch lá, rêu trên mũ nấm đi. Còn nếu mang về nhà rồi thì lấy sống con dao nhỏ mà gạt bỏ. Chắc vì mình đã biết rồi nên không ngại chứ ai sợ đồ nhớt là ngất. Khi ăn, người ta lột lớp da này đi, theo kinh nghiệm của mình thì để nó se mặt mới lột cho nó sạch.
Sau khi lột mặt nhớt cũng như bóc luôn phần mang nấm ở dưới đi, nấm có mầu vàng nhạt. Thịt nấm rất mượt, khi xào thử với tỏi mình nghĩ ngay đến các món chay mà muốn có vị mượt ít chất xơ rau cỏ thì nấm này cực hợp, nó được miêu tả là ‘meaty’ mà lại; và món bánh giò, cứ tưởng tượng nấm này băm trộn với mộc nhĩ và nạc vai hấp trong bột gạo bánh giò trong veo thì ngon ngất. Ngoài ra mình đảm bảo các loại pie, làm nem, và trộn thịt hấp mướp đắng sẽ cực kỳ hợp. Các bạn tây thì nấu risotto, súp bắp cải với nấm này và nhồi bí đỏ, xào với bơ, tỏi, hành tây.
Trên đất ẩm.
Hôm nay đi hái nấm mê quá. Thật ra chả có cái nấm nào thì mình coi như đi vào rừng chơi cũng được, nhưng cuối cùng chắc do mưa liên tục nên quá trời nhiều. Đúng ra đi từ tuần trước nấm chắc sẽ ít nhưng ngon hơn vì khô hơn, hôm nay nhiều nấm bị hư vì mưa quá rồi.
Đi hái nấm mình theo lời cô Kim dặn, mang theo ủng cao su (gum boot), dao để cắt nấm, xô, túi đựng nấm. Mình còn mang theo khăn tay dắt vào ba lô cầm lau khá tiện, energy bar, táo, kẹo dẻo (tưởng đi vất vả như hiking, sợ bị đói), đèn pin, vâng haha cả đèn pin như camping ấy, găng tay cao su, mặc quần bò, áo đủ ấm, thêm 1 đôi tất sợ đôi đang mang ướt, khăn (mang cái tròng vào cổ, sợ loại thường rơi), và cả 1 cái ô sợ mưa. Mang đi rồi mang về thôi à. Ai ngờ nấm ngay gần mặt đường mà thôi, nhiều không xuể.
Lâu lâu ra khỏi city thích quá! À mà năm ngoái cái workshop food foraging đó có nấm, có wild fennel, có cả loại cỏ mùi y như hành, rocket và trà.. nói chung những loại đồ dại, không được canh tác nhưng ăn được trong tự nhiên. Thích phết ấy.
Dayleforde có bán nấm truffle, có táo cực ngon và thơm, mình mua về để tủ lạnh cả 1 tháng rồi vẫn đầy nước tươi ngon (giật mình nghĩ táo siêu thị chắc phải hái ít nhất 6 tháng ý). Khu này có một trang trại lavender, một cái hồ và suối nước khoáng tự nhiên. Nói chung dễ thương.