Trải nghiệm tốt nhất chưa chắc đã là trải nghiệm dễ nhất

#Ux #userexperience #thietketrainghiem

Chuyện xảy ra vào những năm 1950 khi các hãng thực phẩm như Betty Crocker ra mắt bột làm bánh trộn sẵn (cake mix). Ban đầu, công thức chỉ cần thêm nước là có thể nướng được bánh, rất tiện lợi, nhưng lại bán cực kỳ ế.

Các nhà nghiên cứu phát hiện rằng, nhiều bà nội trợ cảm thấy tội lỗi và mất cảm giác “tự làm” khi chỉ cần đổ nước vào bột. Nhà tâm lý học Ernest Dichter (người tiên phong trong “motivational research”) gợi ý rằng các hãng nên loại bỏ trứng bột ra khỏi hỗn hợp, để người làm bánh phải đập trứng tươi vào.

Chỉ thay đổi nhỏ đó đã kích hoạt cảm giác đóng góp và sáng tạo của người dùng, khiến họ cảm thấy mình thực sự là người nướng bánh chứ không chỉ “mở gói sản phẩm công nghiệp”. Kết quả là doanh số tăng vọt và sản phẩm trở thành thành công lớn.

Câu chuyện ấy là bài học kinh điển trong thiết kế trải nghiệm (UX):

Đôi khi, trải nghiệm tốt nhất không phải là trải nghiệm dễ nhất, mà là trải nghiệm khiến người dùng cảm thấy họ có đóng góp vào quá trình hình thành sản phẩm.

Bởi khi con người được tham gia, họ gắn bó hơn, tự hào hơn, và niềm vui trở nên thật hơn. Điều này bắt nguồn sâu xa từ tâm lý “đồng sáng tạo” (co-creation, co-design) khiến người tham gia thấy giá trị và kết nối với kết quả hơn hơn.

Vậy bài học là gì?

Co-design tốt hơn là họp và present, một bên là 2 chiều, 1 bên là 1 chiều. Luôn gom được nhiều feedback hơn
Hiểu và tham gia gắn kết hơn là thụ động nghe nhìn
Ngay cả khi giải pháp đã rõ ràng, co-design cũng vẫn giúp nhóm đạt được sự thống nhất tốt hơn. Bình đẳng bác ái hơn.

Hình: AI generated từ promt miêu tả nha